About: Odd Dragon Chương 11   Sponge Permalink

An Entity of Type : owl:Thing, within Data Space : 134.155.108.49:8890 associated with source dataset(s)

Mm… sáng rồi sao? “Uun… nyaa~” Tôi duỗi người và ngáp một cái rõ dài. Sau đó tôi bò về phía suối, dùng tay vốc nước và xối vào mặt cho tỉnh ngủ. Tôi cũng uống lấy vài hớp nước cho đỡ khát. Tôi lấy ra vài quả Toami ra ăn thay cho bữa sáng, sau đó lại ra con suối để rửa mặt và rửa tay lần nữa. Tôi tránh hết sức không làm bẩn cái áo mới sửa tối qua. Gọi là sửa chứ thực ra tôi chỉ “xin” vài chiếc lá cây, sau đó biến đổi chất liệu của chúng đi một chút và nối vào những chỗ rách thôi. Nhưng cũng tốn MP lắm đấy, vì cái này là biến đổi cấu trúc cơ mà. *Chủm!* Hử? Tiếng gì thế nhỉ? (tai mèo ngoe nguẩy) <> *** …

AttributesValues
rdfs:label
  • Odd Dragon Chương 11
rdfs:comment
  • Mm… sáng rồi sao? “Uun… nyaa~” Tôi duỗi người và ngáp một cái rõ dài. Sau đó tôi bò về phía suối, dùng tay vốc nước và xối vào mặt cho tỉnh ngủ. Tôi cũng uống lấy vài hớp nước cho đỡ khát. Tôi lấy ra vài quả Toami ra ăn thay cho bữa sáng, sau đó lại ra con suối để rửa mặt và rửa tay lần nữa. Tôi tránh hết sức không làm bẩn cái áo mới sửa tối qua. Gọi là sửa chứ thực ra tôi chỉ “xin” vài chiếc lá cây, sau đó biến đổi chất liệu của chúng đi một chút và nối vào những chỗ rách thôi. Nhưng cũng tốn MP lắm đấy, vì cái này là biến đổi cấu trúc cơ mà. *Chủm!* Hử? Tiếng gì thế nhỉ? (tai mèo ngoe nguẩy) <> *** …
dcterms:subject
dbkwik:sonako/prop...iPageUsesTemplate
abstract
  • Mm… sáng rồi sao? “Uun… nyaa~” Tôi duỗi người và ngáp một cái rõ dài. Sau đó tôi bò về phía suối, dùng tay vốc nước và xối vào mặt cho tỉnh ngủ. Tôi cũng uống lấy vài hớp nước cho đỡ khát. Tôi lấy ra vài quả Toami ra ăn thay cho bữa sáng, sau đó lại ra con suối để rửa mặt và rửa tay lần nữa. Tôi tránh hết sức không làm bẩn cái áo mới sửa tối qua. Gọi là sửa chứ thực ra tôi chỉ “xin” vài chiếc lá cây, sau đó biến đổi chất liệu của chúng đi một chút và nối vào những chỗ rách thôi. Nhưng cũng tốn MP lắm đấy, vì cái này là biến đổi cấu trúc cơ mà. Cấu trúc nguyên liệu của loại vải của chiếc áo tôi đang mặc và chỗ lá cây ở đây không khác nhau nhiều vì lí do nào đó, nhưng việc thay đổi cũng tương đối phức tạp. Cả việc tạo ra các liên kết mới để vá các chỗ rách cũng khá khó khăn. Vì đoán trước được việc tốn MP nên tôi đã tắt danh tính nguỵ trang đi và đốt lửa trại trước, sau đó mới tiến hành sửa áo. May mắn thay tôi vừa hết MP sao khi xong việc. Sau đó tôi chỉ việc dùng bữa tối và đi ngủ. Việc đốt lửa trại cũng không quá khó khăn. Dùng phép thuật [Fire Create] tôi có thể dùng MP để tạo ra một ngọn lửa nhỏ trên tay. Tất cả những gì cần làm là tìm củi khô chất thành đống và thò tay vào vận ma lực là xong. Để an toàn tôi đã bật sẵn cảnh báo trên [Minimap] và kích hoạt [Hide] suốt đêm. Tất nhiên tôi đã chờ đến khi MP hồi phục lại hoàn toàn rồi mới dùng nó. Có lẽ nhờ vào việc liên tục tiêu tốn MP mà tôi đã nhận được kỹ năng [Auto MP Recovery]. Nhờ nó tốc độ hồi phục MP của tôi cũng cải thiện được một chút. Tôi cũng học thêm hai kỹ năng nữa để đảm bảo, đó là [Mana Barrier] và [Blood Price]. Chúng có thể giúp tôi giải quyết được phần nào vấn đề thiếu HP và MP. [Mana Barrier] là ma pháp tạo ra một lớp màn chắn năng lượng bao quanh cơ thể, chuyển hoá một phần sát thương nhận phải thành MP tiêu hao. Nó chỉ cần một lượng nhỏ MP để kích hoạt, nhưng nếu tôi chịu sát thương, thanh MP sẽ giảm thay cho một phần thanh HP. [Blood Price] là kỹ năng giúp tôi có thể sử dụng thanh HP thay cho thanh MP. Trong trường hợp hết MP, tôi có thể sử dụng một ít HP để thay thế. Nó sẽ khá hữu ích trong chiến đấu. Tất nhiên, hai kỹ năng này sẽ tiêu hao khá nhiều khi ở cấp thấp. Phải lên cấp cao mức tiêu thụ mới giảm xuống. Thực ra tôi định tìm kỹ năng [Mana Shield] thay vì [Mana Barrier], nhưng ở thế giới này [Mana Shield] lại là kỹ năng sử dụng MP để tạo ra một lớp lá chắn phòng ngự chứ không phải là hấp thụ sát thương, thế nên tôi quay sang chọn [Mana Barrier]. À, còn về kỹ năng [Status Hide], chẳng hiểu [Spiritual Sense] giảm “học phí” của nó đến mức nào mà chỉ một lúc sau khi kích hoạt nó đã lên cấp 2, sau khi dùng bữa tối thì nó đã lên đến cấp 4. Giờ tôi kiểm tra lại thì nó đã đạt cấp 6. Càng lúc tôi càng thấy sợ cái kỹ năng độc nhất này rồi đấy. Nó rút ngắn thời gian một cách khủng khiếp luôn. Như đối với [Appraisal] đấy, nếu chỉ luyện cấp bằng cách sử dụng liên tục thì người bình thường phải mất hơn nửa tháng để nâng nó lên cấp 6, trong khi tôi chỉ cần một ngày. Nói chính xác hơn thì [Spiritual Sense] đã giảm độ thông thạo yêu cầu của [Appraisal] xuống những 20 lần. 20 lần cơ đấy! Từ đâu tôi có thông tin này ư? Tất nhiên là từ Omniscience-san rồi! <Đã đủ="đủ" độ="độ" thông="thông" thạo.="thạo." đã="đã" được="được" nâng="nâng" lên="lên" Lv5="Lv5"> Đấy, vừa mới nói xong là [Minimap] lên cấp ngay. Mà mới chỉ một hai ngày từ lúc tôi nhận được nó thôi đấy. Mà mỗi cấp của [Status Hide] lại tăng thêm 2,5% giới hạn thay đổi chỉ số và 5 kỹ năng có thể ẩn. Sau khi đạt cấp 5 nó cho phép tôi ẩn thêm 5 danh hiệu, và mỗi cấp sau đó tôi có thể ẩn thêm 2 danh hiệu nữa. Hiện giờ tôi đã có thể giấu được 30 kỹ năng và 7 danh hiệu, trong khi hiện giờ tôi có vừa đúng 7 danh hiệu và 24 kỹ năng không tính kỹ năng độc nhất. Vì thế giờ tôi đã có thể giấu hết tất cả các kỹ năng đi được rồi. Thực sự tiến độ nhanh hơn nhiều so với tôi tưởng. Riêng các kỹ năng độc nhất tôi vẫn giấu bằng [Omni-creation/modification], vì [Status Hide] vẫn có thể bị nhìn thấu bởi các kỹ năng thẩm định cấp cao, trong khi kỹ năng độc nhất hầu như chỉ có thể bị soi bởi kỹ năng độc nhất khác thôi. Cũng quên không nói đến, thực ra các kỹ năng cũng được chia ra thành vài nhóm theo khả năng thăng cấp. Một nhóm gồm các kỹ năng chỉ có thể thăng cấp bằng cách dùng liên tục, nhóm thứ hai chỉ có thể thăng cấp bằng điểm kỹ năng, và nhóm thứ 3 thì có thể thăng cấp bằng cả hai cách. [Status Hide] là loại kỹ năng chỉ có thể thăng cấp bằng điểm kỹ năng, và mức yêu cầu thăng cấp không quá cao. Thế nên việc [Spiritual Sense] chuyển nó sang nhóm 1 rồi giảm giá làm tốc độ thăng cấp của nó đối với tôi chẳng khác gì xe đua mất phanh cả. Đến [Appraisal], kỹ năng thăng cấp được bằng cả 2 cách mà nó còn giảm đi tới 20 lần, thì tôi không muốn biết mấy cái khác nó giảm bao nhiêu lần đâu. À, ngoài ra tôi cũng nhận luôn cả kỹ năng [Inventory] luôn, vì giờ tôi đã có thể ẩn được nó rồi mà. Tôi cũng nhận luôn [Mana Shield] khi nãy tôi đã nói đến để phòng hờ luôn. Sau khi dùng xong bữa sáng, tôi ngồi nghỉ ngơi thêm một lúc, sau đó kích hoạt nguỵ trang và bật [Hide] lên. Tôi muốn đốt MP để tăng giới hạn của nó lên, như thế sau này tôi sẽ duy trì nguỵ trang được lâu hơn. Mà công nhận vụ nguỵ trang bằng [Omni-creation/modification] này tốn MP thật. Được cái là nó chất lượng hơn và khó bị soi hơn thôi. Mà mình cũng nên tìm thêm loại thức ăn khác, chứ ăn mỗi trái cây thì ngán bỏ xừ. *Chủm!* Hử? Tiếng gì thế nhỉ? Hình như nó phát ra từ phía con suối. Tôi nhìn về phía đó và lắng tai nghe lần nữa. (tai mèo ngoe nguẩy) *Tiếng quẫy nước nhẹ* Tiếng quẫy nước? Hình như dưới suối này có cá à? Sao hôm qua mình không biết nhỉ? Tôi căng mắt nhìn xuống dưới suối, và… vài con cá trông y chang cá chép đang bơi tung tăng ngay trước mắt tôi. Uwah, cá! Cá kìa! Vậy là có cái mới để ăn rồiiiiiii!!! Mà khoan, phải kiểm tra xem chúng có ăn được không đã, mất công mừng hụt. << Muira Carp Cấp độ 3 Không tên Thông tin trạng thái HP: 65/65 MP: 5/5 SP: 30/30 Sức mạnh vật lý: 38 Năng lực phép thuật: 0 Phòng ngự vật lý: 10 Kháng phép: 6 Năng lực tốc độ: 27 Kỹ năng độc nhất: không Năng lực: không Kỹ năng: không Ma thuật: không Điểm kỹ năng: 0 Danh hiệu: không Tình trạng: bình thường>> Hmm… rút cuộc thì nó lại hiện bảng trạng thái chứ không giải thích gì cả. Mà này, đành là nó trông giống cá chép, nhưng hoá ra nó là loài cá chép luôn cơ à? Tôi không ngờ thế giới này cũng có cá chép cơ đấy. Thôi kệ đi, thử thẩm định cái tên loài nó xem. <> Ô hô, vậy là nó là loài ăn được. Tốt! Vậy mình sẽ bắt vài con để dành ăn. Mà cũng công nhận [Appraisal] lên tới cấp 6 mà được như thế này thì cũng cảm thấy sướng run người. Giờ thì đỡ phải phụ thuộc vào [Omniscience] nhiều rồi. À mà, làm sao bắt đây nhỉ? Dù gì mình cũng vẫn còn là một đứa trẻ mà. Vả lại, theo chỉ số của nó thì nó cũng khoẻ gần bằng tôi và nhanh nhẹn hơn tôi lúc này mà, dù hiện giờ tôi đang dùng cơ thể nguỵ trang. Lưới? Không được, tôi không đủ khoẻ, mà cũng không có vật liệu đủ chắc. Cần câu? Cũng tương tự, thậm chí tôi cũng chẳng hề có mồi câu. Hay là dùng [Space-time Manipulation] để “chuyển chỗ” mấy con cá lên bờ rồi xử chúng? Mà không được, tôi chưa thử nghiệm nó bao giờ, mà nếu được đi nữa nó cũng tốn gần nửa cây MP của tôi hiện giờ chỉ để đưa một con lên. Thế chỉ còn cách tự ném xác xuống sông rồi dùng sức chay để bắt chúng thôi à? Thôi đành vậy, đằng nào mình cũng định thử xem khả năng của mình đến đâu mà. Chỉ số sức mạnh vật lý của lũ cá vào khoảng 36 đến 42, còn tốc độ vào khoảng 20 đến 24, cao hơn so với chỉ số của tôi khi dùng danh tính Kisana, nhưng thấp hơn so với chỉ số cơ thể gốc của tôi. Vậy nên tôi quyết định tạm thời tắt danh tính nguỵ trang đi. Tôi tìm một cành cây gãy đủ thẳng trên mặt đất, sau đó tôi sử dụng [Omni-creation/modification] để vót nhọn một đầu. Vậy là xong một cây lao tạm rồi. Tôi định cởi chiếc áo ra để không làm nó bị ướt, nhưng nghĩ lại thì làm vậy cũng chẳng ích lợi gì nên tôi quyết định dùng cách khác. <Đã học="học" ma="ma" thuật="thuật"> Vâng, tôi học luôn cái phép thuật vô thuộc tính [Dry] mà tôi đã nghĩ là không cần thiết. Tôi định sẽ tiết kiệm MP hết mức có thể, nhưng có vẻ tiết kiệm quá lại đâm ra bất lợi. Bởi nếu tôi sử dụng càng nhiều MP, giới hạn MP của tôi sẽ càng tăng nhanh. Vì thế bây giờ mục tiêu mới của tôi là sử dụng thật nhiều MP để thăng cấp kỹ năng, đồng thời giúp cho thanh MP của tôi được tăng thêm, nhưng cũng dùng hợp lý để luôn có đủ MP khi cần. Tôi từ từ bước xuống suối. Nước ở đây không sâu, nhưng với một con nhóc như tôi thì nó ngập đến ngang bụng. Nhìn cảnh một con bé lùn tịt cầm một cây lao thô sơ cao hơn nó đi mò cá dưới suối trông nó buồn cười thế nào ấy. Nhưng thôi, vì miếng ăn, tôi phải cố. Tôi di chuyển về phía lũ cá, nhắm thật kỹ lấy một con, và… phóng lao! Phập! Tôi nhanh chóng chạy về phía cây lao, nhưng lập tức xuôi xị vì nhận ra tôi đã ném hụt. Tôi nhấc cây lao lên, cố gắng tiếp cận một con khác, và phóng mạnh cây lao. Nhưng lần này cũng chẳng khá hơn. Bực mình thật! Chẳng lẽ mình kém cỏi vậy sao? À, mà cũng có thể là do cái cơ thể này vẫn còn nhỏ quá nên mới vậy. Đã thế thì… [[…]] <Đã nhận="nhận" được="được" kỹ="kỹ" năng="năng"> <Đã nhận="nhận" được="được" kỹ="kỹ" năng="năng"> Rồi, bây giờ lại tiếp tục cày thôi. Cứ đợi đấy, lũ cá chép kia! *** Phập! Trúng rồi! Một con nữa! Thôi thế này chắc đủ rồi. Ngừng lại và lên bờ thôi. Sau khi rời khỏi con suối, tôi dùng phép [Dry] đã lên cấp độ 3 lên cơ thể và chiếc áo của tôi. Nãy giờ cũng có vài lần tôi trượt chân té và khiến cả người tôi ướt sũng nước suối. Khi đã làm khô người xong, tôi đem con cá mới bắt được về phía lửa trại, nơi tôi đang nướng 9 con cá chép tôi bắt được trước đó và bắt đầu nướng nó chung với chúng. Gọi là nướng chứ thực ra những con đã chín rồi thì tôi chỉ hơ gần ngọn lửa cho khỏi bị nguội thôi. Đằng nào tôi cũng định ăn thử sau khi nướng xong mà. Hai kỹ năng [Throw] và [Accuracy] đều đã đạt cấp 4 nhờ việc tôi liên tục bắt cá, thế nên việc đó dần dần trở nên dễ dàng hơn. Nhưng đến giờ thì cũng đã hơn nửa tiếng từ lúc tôi học chúng rồi. Mà thực ra mỗi bữa có thể chỉ cần một quả Toami và nửa con cá chép là đủ no rồi. Tôi nướng hết cả 10 con một lúc chỉ là để dành thôi. Như đã nói, kỹ năng [Inventory] hoàn toàn đóng băng thời gian trong nó, thế nên việc lưu giữ thức ăn không còn là vấn đề nữa. Vậy nên tôi chọn nướng hết số cá và giữ nó trong [Inventory]. Thôi, giờ con cá đầu tiên có vẻ chín rồi, tôi nên nếm thử nó xem sao. Itadaikimasu! Tôi cầm con cá trông có vẻ được nhất lên, và dùng tay gỡ một ít thịt của nó ra. Tất nhiên là trước khi nướng tôi đã bỏ hết những phần cần bỏ rồi. Mà công nhận thịt nó mềm thật, chắc tôi không phải tốn công nhai rồi. Tôi đưa miếng cá vào trong miệng. Mmm, ngon thật đấy! Dù chỉ là nướng không ướp tí gia vị nào, nhưng mùi của nó vẫn thơm và vị vẫn đậm đà không thua gì mấy món tôi từng ăn ở nhà hàng. Đã vậy khi ăn vào, miếng cá lại mềm đến mức như tan chảy trong miệng tôi vậy. Sau khi nuốt, dư vị của nó vẫn còn đọng lại trong miệng tôi thêm một lúc nữa. Loáng cái, tôi đã ăn sạch con cá. Uầy, món cá nướng này ngon hơn tôi tưởng. Suýt nữa thì tôi đã ăn thêm con thứ hai nếu không nhận ra thanh SP của tôi đã đầy. Tôi cần phải để dành chúng cơ mà. À, hay là mình nên tìm một kỹ năng nào đó giúp tôi có thể ăn nhiều hơn mức giới hạn nhỉ? Để xem nào… À có rồi, mà… sao cái tên lại quen thuộc thế nhỉ? Nó y hệt như trong tiểu thuyết tôi từng đọc luôn mới kinh chứ! Cả khả năng của nó luôn. [Overeat]. Với nó, lượng thức ăn được ăn dư sẽ được chuyển thành dạng HP, MP và SP dự trữ thay vì cân nặng thừa. Lượng dự trữ này có thể được sử dụng để phục hồi lượng HP, MP hay SP bị thiếu hụt. Hạn chế là chỉ có các loài quái vật mới có thể học được nó. Nhưng với [Spiritual Sense] thì tôi chẳng việc gì phải quan tâm đến nó. Cái này hay à nha. Thế này thì chỉ cần ăn nhiều hơn là tôi đã có một lượng phục hồi dự trữ rồi. Cơ mà vẫn vướng cái vấn đề “cấp thấp”, mà việc luyện cấp cho nó nghe ra lại khó chịu thật. Tôi sẽ phải ăn thật nhiều. Ăn liên tục mới có thể tăng độ thành thạo cho nó mới đau chứ. Mà thôi cái đó tính sau, vì dù sao tốc độ thăng cấp kỹ năng của tôi cũng rất nhanh mà. [[…]] <Đã nhận="nhận" được="được" kỹ="kỹ" năng="năng"> Được rồ… Ơ mà khoan, sao mình lại nhận kỹ năng này chứ?! Ôi trời, mình bị thức ăn làm mờ mắt rồi! Sao hôm nay mình lại không thoát được sự cám dỗ của chúng vậy nhỉ? Mà thôi chắc không sao đâu, giờ nó mới cấp 1 thôi mà. Với lại mình cũng đã có ý định nhận nó rồi, chỉ là không sớm đến mức này thôi. Đành vậy, cứ chiều theo cái bụng này một chút chắc cũng chẳng sao. Giờ thì, tiếp tục thưởng thức món cá nướng thơm phức béo ngậy này thôi. … Mmm… ngon quá đi, nyaa~ Mm… … <Đã đủ="đủ" độ="độ" thông="thông" thạo.="thạo." đã="đã" được="được" nâng="nâng" lên="lên" Lv2="Lv2"> …Hả? Sao lên cấp nhanh dữ vậy? Mình mới chỉ ăn có vài miếng thôi mà? Này này, thế này thì [Spiritual Sense] làm lố quá mức cần thiết rồi đấy! Dù có thể từ từ mình sẽ ngán, nhưng cứ thế này thì chỗ cá này sẽ nhanh chóng bị thiếu hụt mất. Với lại, hiện giờ mình chưa cần nâng cấp kỹ năng này đâu. Giờ chẳng biết thức ăn mình kiếm được có đủ nuôi thân không nữa đây, đâu có thừa để nâng cấp kỹ năng đâu. Tôi đành phải ngừng ăn và bỏ hết số cá nướng còn lại vào [Inventory], mặc dù tôi vẫn còn lưu luyến hương vị của nó. Thôi kệ đi, đằng nào thì chúng cũng có đi đâu được đâu. Thôi, bây giờ cơm no rượu say rồi thì nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục kế hoạch thôi! Bây giờ mình cần phải học thêm vài thứ nữa để tăng khả năng tự vệ. Hiện giờ với cơ thể yếu ớt này thì có lẽ ma thuật sẽ là sự lựa chọn tốt hơn nhỉ? Theo như thông tin mà tôi nhận được từ [Omniscience], xét về thuộc tính, ma thuật được chia thành: Fire (hoả), Water (thuỷ), Earth (thổ), Nature (tự nhiên), Wind (phong), Lightning (lôi), Light (quang), Dark (ám) và No-element (vô thuộc tính). Mỗi thuộc tính ma thuật đều có đặc điểm riêng, ví dụ như quang thuật có khả năng hồi phục cao hay là khắc tinh của các loài quỷ, hay lôi thuật có khả năng gây tê liệt. Có một thứ của ma thuật hệ hắc ám mà hiện giờ tôi khá quan tâm, đó là thuật triệu hồi. Hiện tại, với cơ thể này tôi chưa thể tự đối phó với những nguy hiểm có thể xảy đến. Vì vậy tôi nghĩ mình nên có một thứ gì đó đủ mạnh để bảo vệ mình những lúc cần thiết. Thuật triệu hồi có thể giải quyết phần nào vấn đề đó. Có một vấn đề nho nhỏ là thuật triệu hồi tốn khá nhiều MP, mà với mức MP hiện giờ của tôi thì không đủ để duy trì sự triệu hồi được lâu. Mà vật triệu hồi càng mạnh thì càng tốn nhiều MP. Thôi, trước tiên cứ học những thứ cơ bản trước đã. Omniscience-san, giúp tôi với! [[…]] <Đã nhận="nhận" được="được" kỹ="kỹ" năng="năng" Magic="Magic" Mastery="Mastery"> <Đã học="học" ma="ma" thuật="thuật" Summon="Summon"> Thế này có lẽ được rồi. Ma thuật [Ritual Summon] là loại ma thuật có khả năng triệu hồi một sinh vật đang tồn tại, thường là một con quái vật nào đó hoặc một ma thú hay đại loại thế. Tôi chọn nó vì nó tốn ít MP hơn cả, đồng thời nếu không có mục tiêu triệu hồi xác định thì nó có thể sẽ ngẫu nhiên triệu hồi ra một sinh vật có sức mạnh tương đương với người triệu hồi. Sau khi được triệu hồi bằng ma thuật này, người và vật triệu hồi có quyền đồng ý hoặc từ chối ký kết khế ước. Khế ước này sẽ là liên kết giữa họ, giúp họ có thể giao tiếp với nhau, đồng thời giúp người triệu hồi có thể gọi vật triệu hồi ra bất cứ lúc nào, miễn là người đó có đủ MP để thực hiện điều đó. Muốn thực hiện được thuật này, tôi cần phải vẽ một vòng tròn triệu hồi. Tuỳ vào loại vòng tròn mà vật dùng để hiến tế sẽ khác nhau, và tất nhiên thứ được triệu hồi cũng sẽ khác nhau. Có lẽ tôi sẽ thử bằng vòng tròn triệu hồi sơ cấp trước. Đơn giản là vì nó dễ làm nhất, mà tôi cũng chỉ cần dùng một ít máu của tôi để hiến tế thôi. Tôi vẽ vòng tròn triệu hồi lên bờ sông bằng cách dùng que vẽ lên cát. Cách này hơi kỳ một chút nhưng dù gì thì đây cũng là cách dễ nhất hiện giờ. Tôi không rảnh mà tạo ra cây bút với mực vẽ ở đây đâu. Xong xuôi, tôi nhỏ một ít máu của mình vào trong vòng tròn và bắt đầu thực hiện phép triệu hồi. Tôi có thử tập nói một chút, nhưng với cơ thể mới năm ngày tuổi thì thực sự tôi vẫn chẳng thể kêu được một tiếng gì ra hồn cả. Vậy nên tôi phải chịu khó tốn một ít MP để làm cho thanh quản tôi phát triển thêm một chút. Tôi biến đổi lại thanh quản của mình tương đương với một đứa trẻ khoảng ba, bốn tuổi. Độ tuổi đó dù nói vẫn chưa rõ lắm nhưng theo tôi thì ít nhất nó cũng đủ để niệm chú rồi. Với lại mức này thì sẽ tốn ít MP hơn. Và tất nhiên là tôi để biến đổi này là tạm thời, như thế sẽ bớt đáng ngờ hơn. Tôi tập trung niệm phép, đưa ma lực vào vòng tròn. Nó bắt đầu sáng lên. Một thứ ánh sáng chói loá chợt phát ra từ vòng tròn. Và khi nó dịu đi, tôi lờ mờ thấy được một bóng dáng đang đứng trong chỗ vòng tròn triệu hồi. <Đã đủ="đủ" độ="độ" thông="thông" thạo.="thạo." đã="đã" được="được" nâng="nâng" lên="lên" Lv2="Lv2"> Có thông báo đó, tức là mình đã triệu hồi thành công… rồi? Tôi bất ngờ sau khi bóng dáng đó trở nên rõ ràng hơn. Nó không phải là một loại quái vật hay ma thú như tôi tưởng. Nó mang hình dáng giống con người. Một người đàn ông cao to lực lưỡng với nước da ngăm khoác một chiếc áo khoác đen. Khuôn mặt người đó khá điển trai, đôi tai của anh ta hơi dài nhọn. Nhưng điểm nổi bật trên đầu anh ta… là một cặp sừng cong mọc ra từ hai bên đầu, và đôi mắt có lòng trắng hoàn toàn là một màu đen. “Eh?” – Tôi vô thức phát ra tiếng kêu ngạc nhiên. Không lẽ mình niệm chú sai? Hắn ta nhìn vào tôi, sau đó chậm rãi ngó nghiêng xung quanh. Xong, hắn nhìn tôi và cất lời. Một ngôn ngữ lạ khác mà tôi chưa nghe bao giờ. Tôi không biết người này là ai, nhưng từ hắn toát ra một vẻ gì đó khá đáng sợ, nên tôi thử dùng [Appraisal] lên hắn. Tôi trở nên sợ hãi sau khi thấy kết quả. Chỉ dòng đầu tiên thôi đã khiến tôi không thể tin vào mắt mình. Đây là kẻ mà tôi chưa bao giờ mong, thậm chí là nghĩ rằng mình có thể triệu hồi được. Và tôi cũng không tưởng tượng được rằng tôi lại có thể triệu hồi được hắn với vòng phép triệu hồi sơ cấp quèn này. Hư cấu! Thực sự thì việc này quá sức hư cấu rồi! <> ____________________ * Hình minh hoạ Ramires, thực tế thì ngoại hình thằng này cũng lấy mẫu từ tên này :v
Alternative Linked Data Views: ODE     Raw Data in: CXML | CSV | RDF ( N-Triples N3/Turtle JSON XML ) | OData ( Atom JSON ) | Microdata ( JSON HTML) | JSON-LD    About   
This material is Open Knowledge   W3C Semantic Web Technology [RDF Data] Valid XHTML + RDFa
OpenLink Virtuoso version 07.20.3217, on Linux (x86_64-pc-linux-gnu), Standard Edition
Data on this page belongs to its respective rights holders.
Virtuoso Faceted Browser Copyright © 2009-2012 OpenLink Software