About: Date A Live:Tập 10 Chương 1   Sponge Permalink

An Entity of Type : owl:Thing, within Data Space : 134.155.108.49:8890 associated with source dataset(s)

Trong bóng tối, điều đầu tiên mà cậu cảm thấy là một mùi hương kỳ lạ khác hẳn những lúc thông thường. Tựa như hương thơm xà phòng hay một loài hoa. Nhưng rõ ràng một điều nó không phát ra người cậu. Chỉ đột nhiên len vào xoang mũi của Shidou. “Hn...” Khẽ rên rĩ, cậu cựa quậy một lát trước khi duỗi người trong lúc đang nằm. Nhưng lúc này, trên mu bàn tay của cậu xuất hiện một cảm giác mềm mại xen lẫn ấm áp, và cùng lúc đó tiếng kêu 「Kyaa」 rất nhỏ cất lên. “Heh...?” Shidou choàng tỉnh khi vẫn đang mơ màng, vừa dụi mắt vừa từ từ ngẩng người dậy. Và sau đó, “Fufu...... Chào buổi sáng, Shidou-kun.” “………!”

AttributesValues
rdfs:label
  • Date A Live:Tập 10 Chương 1
rdfs:comment
  • Trong bóng tối, điều đầu tiên mà cậu cảm thấy là một mùi hương kỳ lạ khác hẳn những lúc thông thường. Tựa như hương thơm xà phòng hay một loài hoa. Nhưng rõ ràng một điều nó không phát ra người cậu. Chỉ đột nhiên len vào xoang mũi của Shidou. “Hn...” Khẽ rên rĩ, cậu cựa quậy một lát trước khi duỗi người trong lúc đang nằm. Nhưng lúc này, trên mu bàn tay của cậu xuất hiện một cảm giác mềm mại xen lẫn ấm áp, và cùng lúc đó tiếng kêu 「Kyaa」 rất nhỏ cất lên. “Heh...?” Shidou choàng tỉnh khi vẫn đang mơ màng, vừa dụi mắt vừa từ từ ngẩng người dậy. Và sau đó, “Fufu...... Chào buổi sáng, Shidou-kun.” “………!”
dcterms:subject
dbkwik:sonako/prop...iPageUsesTemplate
abstract
  • Trong bóng tối, điều đầu tiên mà cậu cảm thấy là một mùi hương kỳ lạ khác hẳn những lúc thông thường. Tựa như hương thơm xà phòng hay một loài hoa. Nhưng rõ ràng một điều nó không phát ra người cậu. Chỉ đột nhiên len vào xoang mũi của Shidou. “Hn...” Khẽ rên rĩ, cậu cựa quậy một lát trước khi duỗi người trong lúc đang nằm. Nhưng lúc này, trên mu bàn tay của cậu xuất hiện một cảm giác mềm mại xen lẫn ấm áp, và cùng lúc đó tiếng kêu 「Kyaa」 rất nhỏ cất lên. “Heh...?” Shidou choàng tỉnh khi vẫn đang mơ màng, vừa dụi mắt vừa từ từ ngẩng người dậy. Trước mắt cậu, vẫn là cái giường quen thuộc, cùng với cái khăn trải giường màu trắng gấp lại cùng vài cái khăn tắm. Nhưng nó hoàn toàn không thể là kẻ gây ra cảm giác trên tay cậu khi nãy, và quan trọng hơn là một đống vải vóc như thế này thì làm sao có thể phải phát ra âm thanh được chứ. Shidou chậm rãi nâng ánh mắt dò xét. Và sau đó, “Fufu...... Chào buổi sáng, Shidou-kun.” Hiện tại, ôm ấp bên cạnh Shidou, là một cô gái trong bộ đồ lót, trên miệng nở ra một nụ cười xinh đẹp cùng động tác chải mái tóc đầy vẻ khêu gợi. Vẻ ngoài tầm 25-26 tuổi, chân tay mảnh mai cùng với bộ ngực đầy đặn. Một vóc dáng hoàn mỹ đến nỗi ngay cả người mẫu cũng phải ganh tỵ. “…… Hnn, aahh, chào——” Shidou trả lời ngái ngủ—— song ngừng lại nửa chừng. “U-uwaahhhhhhhh!?” Tâm trí chợt nhận ra tình huống quái đản trước mặt, Shidou lập tức giật lùi ra xa tạo một khoảng cách với cô gái xinh đẹp đó. Tuy nhiên, vẫn đang trên giường. Thế là cái mông của Shidou đột nhiên mất đi điểm tựa, khiến toàn bộ cơ thể trực tiếp ngã ngữa về phía sau, đầu cậu đập mạnh vào sàn nhà. “Guwahh!” “A-ra arra. Mouu, cậu cần chú ý một chút chứ, Shidou-kun.” Lắng nghe thấy giọng của cô gái đang cười khúc khích, Shidou ngước đầu lên nhìn trong khi vẫn đang ngã ngửa, ánh mắt tràn đầy lúng túng lẫn kinh ngạc hướng về phía trên giường. “Na………Natsumi……!? Tại sao cô——” Shidou bối rối gọi tên cô gái đó. Đúng vậy. Shidou biết cô gái này. Natsumi, Tinh Linh mà Shidou đã phong ấn vài ngày trước. “Rõ ràng vậy mà còn phải hỏi tại sao à? Đương nhiên là tới để gọi tên lười biếng lơ đễnh nào đó rời giường rồi.” Natsumi chậm rãi nhấc người mình lên, sau đó duỗi lưng 「Hnnn」. Mặc dù chỉ là một động tác bình thường, song trông nó chẳng khác một cảnh diễn ra trong phim là bao. Shidou gần như bị cử chỉ duyên dáng đó mê hoặc, nhưng cậu nhanh chóng lấy lại tỉnh táo lại và ra sức lắc đầu. “Không phải cái đó..........! Tuy tôi cũng có chút tò mò vì sao cô lại nằm ở nơi đây, nhưng quan trọng hơn là——” Shidou lại dụi mắt lần nữa, đồng thời cũng tự nhéo má, để xác nhận không phải đang mơ ngủ rồi tiếp tục nói. “Natsumi, vì sao cô ở trong dáng vẻ trưởng thành thế!?” Không sai, thực ra cái dáng vẻ trưởng thành cực kỳ gợi cảm này không phải diện mạo thực sự của Natsumi. Natsumi là một Tinh Linh có khả năng biến hình, và đây là ngoại hình sau khi cô ấy biến thành người phụ nữ lý tưởng. Nhưng mà hiện tại Natsumi đã bị Shidou phong ấn Linh Lực rồi. Theo lý thuyết, không còn cách nào sử dụng năng lực biến thân. Cho dù sử dụng năng lực ở mức giới hạn, thì để đạt mức này, trạng thái tinh thần của Tinh linh cũng phải xảy ra rối loạn đáng kể mới đúng. Nói như vậy, tinh thần Natsumi hiện tại gánh chịu áp lực trầm trọng nào đó sao. Không đúng, theo quan sát của cậu, Natsumi hiện không có vẻ gì đang bị rối loạn tinh thần cả—— Trong khi Shidou vẫn đang suy nghĩ, cánh cửa trong phòng cửa đột nhiên bật ra. “Cuối cùng xảy ra chuyện gì, mới sáng sớm đã liên tục gây ồn ào thế?” Một cô bé học sơ trung, mái tóc được cuộn thành hai bím cùng hai cái ruy băng đen nhánh trên đầu bước vào trong phòng. Đó là em gái của Shidou, Itsuka Kotori. Xem ra cô bé nghe được tiếng la hét cũng như tiếng va đập lúc cậu ngã xuống từ giường, thành ra nghi ngờ gì đó và vào để kiểm tra tình hình đây. “………… Đợi đã.” Sau khi nhìn xung quanh trong phòng, Kotori quay lại nhìn Natsumi đang trong tình trạng bán khỏa thân và Shidou đang nằm đang sàn, hàng mày cô bé khẽ giật một chút. Cho dù biết từ góc độ này Shidou có thể thoáng thấy được cái pantsu của mình, Kotori vẫn giơ cao chân lên, rồi dùng sức và đạp một gót thẳng lên bụng Shidou “Mới sáng sớm mà anh đã làm quái gì thế hảảảảảả!” “Gyannn.........” Cả người Shidou gập thành thành chữ く, cậu vừa ôm bụng vừa rên rỉ đầy đau đớn. Kotori nhấc chân ra, quay lưng lại với Shidou. Khi hai chân vững vàng đạp trên mặt đất, cô bé đập nắm tay phải vào lòng bàn tay trái, tạo thành tư thế thắng lợi. Nếu như đây là game đối kháng, hiện tại giữa hai người nhất định sẽ xuất hiện chữ 『KO! 』. “Fuun, Gyan huh. Anh không cảm thấy sung sướng khi được cô em gái dễ thương của mình chà đạp lên sao?” “Tại-tại sao em...” Mặc cho giọng đầy đau đớn của Shidou cất lên, Kotori vẫn hoàn toàn không có ý định lắng nghe tới. “Em hỏi rốt cuộc anh đang nghĩ cái quái gì thế, dám phô bày những hành vi đầy thú tính của mình mặc cho cô em gái bé bỏng của mình vẫn còn ở trong nhà sao? Em cứ nghĩ anh là người tế nhị và thận trọng kia.” “Đây rõ ràng oan uổng quá mààà!” “Uwah, lại còn y phục ướt đẫm huh… Anh thực sự hạ lưu quá đấy.” “Đừng có lái lời của anh đi chứ! Tóm lại là lúc anh tỉnh dậy, anh cũng không biết vì sao Natsumi đã nằm ngay bên cạnh rồi!” “…………Thật thế sao?” Kotori hướng ánh mắt nghi ngờ vào Natsumi. Nhưng lúc này đôi má Natsumi chợt nhuộm đỏ, cô ôm lấy ngực mình rồi cất một tiếng nói đầy ngượng ngùng. “Shidou-kun… thật là biến thái quá đi♥!” “………!” Mắt Kotori đanh lại rồi nhấc chân thêm lần nữa, chuẩn bị nện thẳng gót lên người Shidou lần nữa. Shidou vừa kịp ngăn lại và hét lên như để thanh minh trước quan tòa Kotori. “E-em bình tĩnh một chút! Anh không làm gì cả, anh nói thật đấy!” “………… Thật không?” “Th-Thật mà! Vả lại làm sao mà Natsumi lại có thể biến thân thành trạng thái trưởng thành được nhỉ!? Rốt cuộc là có chuyện gì à!?” “Ahh………” Kotori chậm rãi rút chân mình lại sau câu hỏi của Shidou. “Mãi nghĩ về việc đó khiến em quên nói lại với anh—— về tình trạng hiện tại của Natsumi.” “Tình trạng? Ý em là gì? Lẽ nào là do phong ấn còn chưa đủ đầy đủ sao...?” Shidou nói với giọng lo âu. Tuy nhiên, Kotori khẽ nhắm mắt lại và lắc đầu. “Không phải. Phong ấn đúng là đã thành công. Linh Lực của Natsumi cũng như các Tinh Linh khác thôi, đều đã bị Shidou phong ấn rồi.” “Nói như vậy……… có gì đó đã khiến trạng thái tinh thần của Natsumi xảy ra rối loạn sao!?” Sau khi nói xong, Kotori lộ ra biểu hiện phức tạp và thấp giọng nói rằng. “Uuuun……… cũng có lẽ thế……… nếu anh hiểu kiểu đó.” “? Rốt cuộc là sao……?” Lời của cô bé, cậu hoàn toàn không hiểu bất cứ điểm nào. Shidou xoa cổ ngẩn ngơ. Thế là Kotori ngồi cúi xuống, ghé sát mặt vào gần kề tai Shidou để phòng Natsumi nghe được. Hẳn là cô bé rất thận trọng. “… Anh cũng biết đấy, tâm lý của Natsumi vốn rất mỏng manh mà.” “……… Ahh……” Shidou gãi má trong khi vẫn đang ở bộ dạng kỳ quái trên sàn. Nghĩ lại thì Natsumi đúng là có phức cảm tự ti về dáng vẻ của mình, chỉ cần một việc nhỏ cũng có thế phá hỏng tâm trạng của cô ấy. “Do vậy, Natsumi so với Tohka và các cô gái khác, dễ phát động năng lực bản thân hơn.” “Ch-chẳng phải thế sẽ gây nguy hiểm sao……?” “Uuun... tuy nhiên, hiện tại cô ấy cũng chỉ có thể tự biến thân mà thôi. Em đoán qua một khoảng thời gian thì nó sẽ tự mất. Có lẽ bởi vì là cảm thấy xấu hổ, hoặc là muốn tránh ánh nhìn của người khác, mà cô ấy biến đổi bề ngoài thôi. Không còn sự lựa chọn nào khác ngoài cách chờ cô ấy từ từ thích ứng cả.” “V-Vậy à……” “Nghe này, hai người các ngươi đang lén lút thầm thì cái gì thế? Không nên vứt onee-san này sang một bên vậy chứ!” Natsumi sử dụng động tác đầy mê hoặc vuốt ve mái tóc đang rối của mình và cất tiếng nói. Không thể nhìn ra được là cô ấy vốn rất tự ti về bản thân mình, ngược lại sau khi biến thân thì tính cách của cô ấy cũng trở nên tràn ngập tự tin. Cứ như 『ai khác』. File:DAL v10 021.jpg “Natsumi, cô thật là……” Kotori đứng lên, thở dài với một bên mắt nhíu lại. “Tuy đến gọi Shidou ra khỏi giường là việc tốt, thế nhưng đâu cần phải biến thân như thế chứ. Cứ như vậy thì phải mất bao lâu cô mới hòa nhập với xã hội đây.” “Aaan, em đang tức tối vì bị chị đây cướp mất nhiệm vụ đánh thức Shidou-kun huh. Sẽ lãng phí gương mặt dễ thương của mình mất đấy em.” “T-tôi không nói thế!” “Fufu, không cần nói thì nó cũng hiện hết cả trên mặt em kìa. Nhưng mà với vóc dáng hiện tại của Kotori-chan, có nằm ngủ bên cạnh Shidou-kun, cậu ấy cũng chẳng nhận biết được gì đâu ha.” “Cô-cô nói cái gì!?” Sau khi Natsumi cố ý khoanh tay lại và đẩy bộ ngực căng đầy ấy lên, Kotori không nhịn được mà hét lên. “Vốn là như thế mà? Tuy có thế nói nó khá hứa hẹn theo một khía cạnh nào đó, nói thế nào nhỉ, nhưng “độ nóng” như thế hoàn toàn chưa đủ, hoặc một công trình nghệ thuật với sức cản gió gần bằng 0.” “Đ-Đừng có xem thường tôi! Tôi hiện tại vẫn đang trong thời kỳ phát triển đấy!” “Eeeh…… Nhưng ngực sẽ ngừng phát triển sau 15 tuổi đấy, em có biết không?” “Tôi-tôi hiện tại mới 14 tuổi thôi! Vả lại thôi đi, cô dựa vào đâu mà đắc ý thế hả! Không phải bộ dạng hiện tại của cô chỉ là do đã khả năng biến thân thôi sao, chứ thực cô còn bé hơn cả tôi!” “…………!” Kotori quát to hết cỡ. Trong nháy mắt, gương mặt tràn đầy tự tin của Natsumi chuyển sang vẻ đầy kinh ngạc, cảm giác toàn bộ chung quanh phòng cũng trở nên mờ tối đi. Nếu như đây là trong manga, trên đầu Natsumi xuất hiện hiệu ứng âm thanh như 『Gaaaan —— Zuuun 』 ngay. “Qu-quả nhiên…… Kotori-chan đối đãi với ta như thế đó. U-uuuuuu... Ta đúng là một con ngốc mà. Vẫn hoàn toàn cô độc dù đã kết bạn……… không thể có ai chấp nhận người như ta cả mà………” Natsumi che mặt mình bằng cả hai tay, vai khẽ run lên từng hồi. Quả nhiên là vậy, tâm hồn cô ấy mềm yếu tựa như đậu hủ vậy. Mặt Kotori hiện chữ 「Úi da!」 trước khi bối rối tiến lại bên Natsumi. “Ý-ý tôi không phải như vậy dâu. Chỉ là, chỉ là tình thế xô đẩy thôi, ăn miếng trả miếng errr……” “Uu… uu…… Kotori-chan không cần gượng ép bản thân làm gì. Xin lỗi vì phải để em làm bạn với người như ta…… Kiểu gì ta cũng bé hơn cả Kotori-chan……” “Không, không đâu! Tôi thực sự không nghĩ như vậy đâu!” “Nhưng…… ta còn lùn hơn Kotori……” “Đ-điều đó không đúng đâu!?” “…… Thế ra, Kotori-chan lùn hơn cả ta…?” “U, th-thực ra…” Trên trán Kotori không khỏi toát ra đầy mồ hôi, cả giọng nói cũng trở nên ấp úng. Trên mắt Natsumi, những hạt nước đã trở nên lớn hơn và cô ấy bắt đầu khóc rống lên. “Quả nhiên là nói dối mààààà! Kiểu nói dối đó làm tim ta đau nhất đóóóóó!” “Ah…… aahhh, mouuuu! Đúng đó! Tôi còn lùn hơn cả Natsumi!” Kotori hoàn toàn bất lực đành mở miệng hét lên. Tức thì những biểu hiện trước đó cứ như chỉ là đóng kịch, Natsumi lập tức ngừng khóc dùng tay vỗ xuống giường pan pan với tiếng cười ha hả đầy vui sướng. “Aha-hahahaha! Ngươi là con lùn! Kotori-chan thực sự là con lùn!” “Cái……” Kotori trong phút chốc trở nên sững sờ vì chưa nắm bắt kịp tình hình, thế nhưng rất nhanh nheo con mắt đang trợn tròn lại hướng về phía Natsumi. “C-cô…… cô dám lừa tôi!?” “Kyaa! Có một con lùn sắp tấn công ta!” Natsumi cất một giọng cười đầy ngây thơ và nhanh chóng nhảy xuống giường rồi chạy ra khỏi phòng xuống tầng một. “Con nhỏ kia, đứng lại ngay……!” Batabata, Kotori cũng vội vàng đuổi theo Natsumi và chạy xuống dưới. —— Cuối cùng, bầu không khí hòa bình cũng trở về với căn phòng của Shidou. “……… Chắc phải đi rửa mặt chút vậy.” Yare yare, Shidou thở dài rồi thong thả đứng lên. Tuy rằng mới sáng sớm đã xảy ra chuyện bất ngờ, nhưng nếu trừ điểm này ra, sáng hôm nay rất 『Bình thường』 đối với cậu. Rửa mặt, thay y phục xong xuôi, cuối cùng là ăn sáng cùng Kotori, người đã để xổng Natsumi, rồi sau đó rời khỏi nhà. Sau đó từ ngôi nhà bên cạnh truyền đến tràn một giọng nói đầy phấn khởi. “Shidou!” Nhìn về phía giọng nói đó, đấy là một cô gái cũng mặc đồng phục Cao Trung Raizen giống cậu đang ra sức vẫy vẫy tay. Mái tóc đen tuyền, dài đến thướt tha, cùng đôi mắt tựa pha lê long lanh, một vẻ đẹp vượt trên cả tự nhiên. Sống mũi dọc dừa, đôi môi tựa cánh hoa anh đào rực rỡ. Bất cứ ai trông thấy nàng đều bị vầng hào quang thần bí đó thu hút lấy. Tuy nhiên, khuôn mặt yêu kiều ấy cùng nụ cười tươi vui và gần gũi, cũng đủ che khuất vầng hào quang. Yatogami Tohka. Hàng xóm bên cạnh nhà Itsuka, đồng thời cũng là bạn cùng lớp với Shidou. “Ou, Tohka. Chào buổi sáng!” “Umu, chào buổi sáng!” Shidou cũng vẫy tay chào cô. Tohka lộ một nụ cười hạnh phúc và gật đầu. Mỗi cử chỉ của cô đều sinh động và hân hoan. Như thường lệ, cô đang tận hưởng cuộc sống thoải mái của một thiếu nữ. “Thời tiết hôm nay cũng đẹp quá! Thật là ấm áp và dễ chịu!” “Aah, chẳng có chút cảm giác nào khí hậu tháng 11.—— Mà khoan, giờ tớ mới để ý, Kaguya với Yuzuru đâu? Lẽ nào hai cậu ấy vẫn còn đang mơ ngủ?” Shidou nghiêng đầu nhìn về phía sau Tohka, không thấy bóng dáng của tỷ muội nhà Yamai: Kaguya và Yuzuru, vốn cũng ở cùng nhà với Tohka. “Không phải, hai cậu ấy hôm nay đi trước. Hình như hôm nay họ muốn so tài với nhau xem ai tới trường trước.” “Aah, vậy à.” Nghe được lý do 『Bình thường』 ấy, Shidou không khỏi cười gượng. Tuy rằng Kaguya với Yuzuru có là quan hệ tỷ muội cực kỳ thân thiết, thế nhưng các cô cũng rất thích thi đua với nhau, rồi mới tới bữa ăn (nói thêm, bữa ăn có thể bị xếp vị trí thứ ba, bởi họ từng thi những 3 lần xem ai bỏ bữa được, thế là không thể thi tiếp nổi những cái khác). “Vậy, chúng ta xuất phát thôi.” “Umu!” Tohka gật đầu vui vẻ. Sau đó, hai người cùng nhau đến trường trên con đường quen thuộc. Đây là khung cảnh của một ngày bình thường của họ. Đó là một phần của cuộc sống hằng ngày mà họ đã lặp đi lặp lại trong nhiều tháng qua. Mặc dù là những Tinh Linh này là những sinh thể đặc biệt phá bỏ cả logic, nhưng khung cảnh sinh hoạt hằng ngày quá đỗi bình thường của họ dần dần khiến trong vô thức, đã dung nhập nếp sống hằng ngày của Shidou. “…………ouch ouch.” Khi ngẩng đầu nhìn bầu trời, cổ câụ đột nhiên nảy cơn đau, khiến Shidou không khỏi cau mặt. “Nu? Sao vậy, Shidou?” “Aah…… Sáng hôm nay không cẩn thận nên tớ bị ngã từ trên giường xuống.” “Muu, phải cẩn thận hơn chứ.” Tohka nói với giọng lo lắng. Shidou trả lời 「Tớ không sao」với nụ cười gượng. “Thực ra không phải tự nhiên ngã xuống. Là Natsumi hôm nay cô ấy——” “Natsumi? Natsumi làm sao vậy?” “Ah, không, không có gì đâu.” Shidou vẫy tay trả lời qua loa. Tohka tuy lộ ra vẻ nghi hoặc, nhưng rất nhanh nhớ tới chuyện gì đó mà mở to hai mắt. “Ồ phải rồi Shidou, nhắc về Natsumi, thì có một việc tớ vẫn rất thắc mắc đó.” “Hn? Là gì thế?” “Natsumi được gọi là 『Natsumi』 bởi vì cô ấy được tất cả mọi người yêu sao?” “……Ah—” Dù Shidou có chút nhẹ nhõm khi chủ đề thay đổi nhưng trong nháy mắt lại bị Tohka hỏi thế, Shidou không khỏi toát ra mồ hôi hột. 『Natsumi』, từ này mấy ngày hôm trước Shidou đã chỉ cho Tohka. Ý là 「Tôi thích bạn」… Thực ra là Shidou lúc đó tự bịa ra để qua mặt Tohka khi cậu lỡ gọi cô là Natsumi. “Đ-Đúng vậy. Những chữ như 『Yêu』 và 『Thích』 đều đẹp cả. Nên nó hay được dùng như tên. Thí dụ, Yamabuki lớp ta chẳng phải tên 『Ai』đó sao?” “Ooo! Thì ra là thế!” Shidou trong cái khó ló cái khôn thuận miệng nói ra, Tohka đồng tình đập tay như thể bị ấn tượng từ đáy lòng……… Ngực cậu nói lên. Tên cô bạn Yamabuki cùng lớp trên thực tế vốn dĩ là 『Ai』 nhưng mà nghĩa thì không phải là 『Yêu』. Họ cứ thế vừa tản bộ vừa trò chuyện, trong phút chốc đã đến trường học. Shidou thay đôi giầy, leo cầu thang lên lớp như thường lệ rồi ngồi chỗ của mình. Chỗ ngồi của Shidou là bàn thứ 2 bên cửa sổ, Tohka ngồi bên cạnh cậu……… Vì ly do nào đó, khi cậu bước vào lớp thì tất cả các ánh nhìn đều đổ dồn vào cậu, nhưng Shidou quyết định không quan tâm điều này. Những gì còn lại bây giờ là chuẩn bị học, và chỉ nên trò chuyện ngẫu nhiên với Tohka trước khi tiết Chủ nhiệm bắt đầu, như thường ngày. —— Nhưng mà. “…………” Shidou lặng lẽ mà nhìn về bàn phía bên trái của cậu. Vẫn chưa có bóng dáng ai ngồi ở đó cả. Đó là chỗ của cô bạn cùng lớp của cậu —— Tobiichi Origami. Đúng vậy. Có điều gì đó thiếu thốn trong một ngày bình thường của cậu. “Origami……” Shidou khẽ gọi tên cô. “Mu……” Có vẻ Tohka cũng chú ý tới điểm ấy, và nhìn về phía chỗ của Origami. Origami vốn thuộc đội AST——một tổ chúc với mục tiêu là tiêu diệt các Tinh Linh. Không cần phải nói, mối quan hệ giữa Tinh Linh Tohka với Origami vốn không tốt. Sai, phải nói là xung khắc nhau như nước với lửa. Thế nhưng, không biết vì sao khi nhìn về chỗ không có người ngồi đó, Shidou thấy sâu trong mắt Tohka hiện lên một cảm xúc phức tạp. Nhưng cũng không còn cách nào khác. Shidou nhẹ nhàng gật đầu đáp lời Tohka rồi thở hắt ra, hồi tưởng lại lần cuối cùng mà cậu nhìn thấy Origami. —— Đó là chuyện của vài ngày trước. Khi thành phố Tenguu lâm vào tình huống ngàn cân treo sợi tóc. Tập đoàn DEM thả một vệ tinh nhân tạo với chất nổ bên trong xuống thành phố từ quỹ đạo vệ tinh. Nhờ Shidou, các Tinh Linh và «Ratatoskr», tình thế hiểm ngèo này đã được ngăn chặn thành công, nhưng Tập đoàn DEM vẫn còn một lá bài úp khác. Từ một không hạm trên bầu trời phía trên thành phố Tenguu, một vệ tinh nhân tạo trang bị hiện đại với uy lực tàn phá ngang với bom được thả xuống. Shidou và các Tinh linh khác vừa lâm vào tình trạng cạn kiệt Linh Lực, lại còn thêm tình thế không còn lối thoát. Có thể nói là không thể làm gì được nữa.. Nhưng mà, đúng lúc này—— có một Pháp Sư từ những tầng mây đã xuất hiện, một đòn hủy diệt ngay trái bom ấy. Người đó, chính là Origami. “Kia… rốt cuộc là…” Shidou lầm bầm tự hỏi bản thân cùng lúc đặt tay lên trán rồi bắt đầu suy nghĩ. Nếu như bình thường, Origami đã giải cứu nhóm Shidou khỏi nguy hiểm. Tất cả cậu cần làm là giơ tay lên ăn mừng trong hạnh phúc và cảm ơn Origami mới đúng. Nhưng mà tình hình lại không đơn giản như vậy. Bộ CR-Unit mà Origami đang mặc trên người—— không phải trang bị chính thức của JGSDF mà cô thường mặc, mà ở đây là giống như từ Tập đoàn DEM. Điều đó nghĩa là gì? Cuối cùng Origami cũng không hề đáp xuống nhóm Shidou mà chỉ liếc nhìn đầy hàm ý rồi lặng lẽ rời khỏi. Cậu nghĩ thời điểm gặp nhau lần tới, có thể ở trường mà nhân cơ hội hỏi thăm cô ấy, thế nhưng... Đúng lúc này, tiếng chuông quen thuộc từ loa phát thanh trong phòng vang lên. “………… Oh, đã đến tiết chủ nhiệm rồi.” Các học sinh đang quanh quẩn nhanh chóng trở lại và ổn định chỗ ngồi. Nhìn về phía ngoài cửa sổ, cậu thấy bóng dáng của vài chàng trai, cô gái hối hả chạy vào trước khi cánh cổng đóng lại. Thế nhưng——giữa những người đó hoàn toàn không có bóng dáng của Origami. “……… Hôm nay cô ấy nghỉ học sao?” Shidou nhẹ nhàng thở dài. Một cảm giác thất vọng—— thêm một chút nhẹ nhõm. Tuy nhiên, cũng không phải vấn đề lớn lao. Dù cậu dự định sau khi tan học sẽ về nhà vào hôm nay nhưng tốt hơn nên lấy cớ viếng nhà để thăm Origami. Khi Shidou suy nghĩ về điều đó, cô chủ nhiệm Okamine Tamae, thân gọi Tama-chan-sensei, đã bước vào lớp học. Đứng lên, cúi chào, ngồi xuống. Sau lời chào như thường lệ, Tama-chan-sensei lật quyển sổ điểm danh. “……… Được rồi, chàoooo buổi sáng, các em. Ngày hôm nay cũng nỗ lực lên nhá.” Tuy rằng trong miệng nói cùng nỗ lực lên, nhưng giọng của cô ấy lại có vẻ có chút trầm ngâm, sau đó Tama-chan-sensei đưa ánh mắt hướng về sổ điểm danh. Cả lớp trở nên lo lắng khi thấy tâm trạng của Tama-chan-sensei chán nản, bất thường hơn so với thường ngày. “Eh... Tama-chan-sensei làm sao vậy nhỉ?” “Trông cô ấy hơi mất tinh thần?” “Ah, cuộc phỏng vấn hôn nhân lại không tốt sao?” “Ah—………” Cứ như thế mà trí tưởng tượng truyền qua bay lại khắp phòng. Không rõ Tama-chan-sensei có nghe được hay không, chỉ phát một tiếng thở dài Haaa. “Trước khi bắt đầu điểm danh, cô có một tin buồn cần thông báo với các em…” Nói xong, hàng mày Tama-chan-sensei thành chữ 八. Nhìn thấy tâm trạng kỳ lạ của cô ấy, cả lớp xì xào lên tiếng 「Quả nhiên…」. “Đó là lý do tại sao tớ luôn nói cô ấy không nên tin tưởng các bức ảnh từ chỗ phỏng vấn hôn nhân mà……” “Thực sự nếu như ngay cả ấn tượng đầu tiên cũng không tồi, thì có thể khoảng cách giữa cô ấy và đối tượng cũng quá lớn.” “I-yaa, dù thế thì tại sao cô ấy lại đi thông báo chuyện ấy vào tiết chủ nhiệm?” “Eeh, vậy thì chuyện gì đã xảy ra à?” “Hay cô ấy gặp một tên lừa đảo và bị lừa lấy tài sản thừa kế của mình?” “Uwaaah, điều đó buồn thật đấy.” Vân vân, các lời đồn đại bắt đầu hình thành. Tama-chan-sensei cố ý ho khan vài tiếng cảnh báo rồi tiếp tục nói. “Thực ra thì… Tobiichi-san đột nhiên có vài chuyện bất ngờ xảy ra nên sẽ chuyển trường…” “Huh…!?” Nghe Tama-chan-sensei nói, Shidou theo phản xạ bỗng đứng lên. Tohka ngồi bên cạnh cũng không khỏi mở to mắt ngạc nhiên. Các học sinh khác tuy rằng cũng tỏ vẻ kinh ngạc, nhưng phản ứng của Shidou vẫn quá lớn. Tầm mắt mọi người đều đổ dồn về Shidou. Thông thường, đó là một tình huống khó xử. Thế nhưng hiện tại Shidou hoàn toàn không bận tâm về điều ấy. Cậu đập tay lên bàn và cất tiếng hỏi Tama-chan. “Đ-Đợi một chút. Origami sẽ chuyển trường!? Đã có chuyện gì xảy ra à!?” “Ng-ngay cả khi em hỏi cô…… thì cô cũng không rõ ràng về việc này lắm. Tobiichi-san đột nhiên gọi điện thoại đến, và nói sẽ chuyển trường, các văn kiện cần thiết sẽ gửi sau……” “Sao lại có thể như vậy…” Shidou hoàn toàn không giấu được sự lo ngại của mình và đập tay lên trán. Các bạn cùng lớp khẽ thầm thì, nghĩ Shidou có vẻ hoảng hốt vì quá bất ngờ đây.—— Không đúng, chính xác mà nói, họ nghĩ việc Origami chuyển trường mà không nói lời nào với Shidou khiến cậu không khỏi bị sốc. “V-Vậy… Cậu ấy sẽ chuyển tới trường nào?” Shidou tiếp tục như thể khẩn cầu. Chỉ cần biết tên trường, là quá đủ để cậu nhờ «Ratatoskr» hỗ trợ điều tra. Tâm tình lo lắng của Shidou cũng có vẻ truyền đến Tama-chan-sensei. Cô ấy hoang mang mở các trang giấy giữa sổ điểm danh rồi ngẩng mặt lên. “V-về điều ấy…” Nhưng, biểu hiện của cô ấy trở nên bối rối. “M-Một trường ở Anh……” “…………uh.” Shidou nghe những lời đó mà không khỏi nuốt nước bọt.
Alternative Linked Data Views: ODE     Raw Data in: CXML | CSV | RDF ( N-Triples N3/Turtle JSON XML ) | OData ( Atom JSON ) | Microdata ( JSON HTML) | JSON-LD    About   
This material is Open Knowledge   W3C Semantic Web Technology [RDF Data] Valid XHTML + RDFa
OpenLink Virtuoso version 07.20.3217, on Linux (x86_64-pc-linux-gnu), Standard Edition
Data on this page belongs to its respective rights holders.
Virtuoso Faceted Browser Copyright © 2009-2012 OpenLink Software