About: RokuShin: Tập 18 Chương 3   Sponge Permalink

An Entity of Type : owl:Thing, within Data Space : 134.155.108.49:8890 associated with source dataset(s)

Cơ thể mới của Nana không phải là thứ có thể ngày một ngày hai mà hoàn thành. Koutarou và những người khác sẽ vừa duy trì cuộc sống thường ngày của họ vừa dần dần gây dựng cơ thể cho Nana. Lúc này, sau khi việc thảo luận cho hệ thống chiến đấu hoàn tất, Koutarou trở lại với những việc lặt vặt của mình. Hiện tại cậu đang đi ra ngoài để mua nguyên liệu cho bữa tối ngày hôm nay. Thông thường thì Kiriha, Ruth, Harumi hoặc Shizuka sẽ chia nhóm rồi đi ra ngoài mua nguyên liệu nhưng do hôm này mọi người đều bận rộn nên chỉ có một người đi với Koutarou thôi. Cô đang nắm nay Koutarou và áp sát vào người cậu.

AttributesValues
rdfs:label
  • RokuShin: Tập 18 Chương 3
rdfs:comment
  • Cơ thể mới của Nana không phải là thứ có thể ngày một ngày hai mà hoàn thành. Koutarou và những người khác sẽ vừa duy trì cuộc sống thường ngày của họ vừa dần dần gây dựng cơ thể cho Nana. Lúc này, sau khi việc thảo luận cho hệ thống chiến đấu hoàn tất, Koutarou trở lại với những việc lặt vặt của mình. Hiện tại cậu đang đi ra ngoài để mua nguyên liệu cho bữa tối ngày hôm nay. Thông thường thì Kiriha, Ruth, Harumi hoặc Shizuka sẽ chia nhóm rồi đi ra ngoài mua nguyên liệu nhưng do hôm này mọi người đều bận rộn nên chỉ có một người đi với Koutarou thôi. Cô đang nắm nay Koutarou và áp sát vào người cậu.
dcterms:subject
dbkwik:sonako/prop...iPageUsesTemplate
abstract
  • Cơ thể mới của Nana không phải là thứ có thể ngày một ngày hai mà hoàn thành. Koutarou và những người khác sẽ vừa duy trì cuộc sống thường ngày của họ vừa dần dần gây dựng cơ thể cho Nana. Lúc này, sau khi việc thảo luận cho hệ thống chiến đấu hoàn tất, Koutarou trở lại với những việc lặt vặt của mình. Hiện tại cậu đang đi ra ngoài để mua nguyên liệu cho bữa tối ngày hôm nay. Thông thường thì Kiriha, Ruth, Harumi hoặc Shizuka sẽ chia nhóm rồi đi ra ngoài mua nguyên liệu nhưng do hôm này mọi người đều bận rộn nên chỉ có một người đi với Koutarou thôi. Cô đang nắm nay Koutarou và áp sát vào người cậu. “Chào cháu, Kiriha-san.” “Cháu chào bà ạ.” “Kiriha-san, chỗ chú vừa nhập về loại trà mới đó. Chú có thể cho cháu một ít nếu cháu chịu dùng thử và cho nhận xét về nó.” “Cảm ơn chú rất nhiều.” “Ồ, Kiriha-chan hôm nay ra ngoài hẹn hò cùng với bạn trai đó à?” Kiriha rất hòa đồng với mọi người trong khu phố mua sắm. Chỉ cần đi bộ dọc đường thôi đã có rất nhiều người cất tiếng gọi họ, từ chào hỏi cho đến trêu chọc đủ hết cả. Chỉ lắng nghe thôi cũng đủ để Koutarou biết rằng bình thường Kiriha đã đối xử tốt với họ đến chừng nào. (Cuộc xâm lược của cậu ấy đang diễn ra suôn sẻ. Tốt quá…) Đây là dấu hiệu cho thấy cuộc xâm lược của Kiriha đang diễn ra thuận lợi. Đó là một cuộc xâm lược hòa bình với mục đích cuối cùng là mọi người sẽ bắt tay và tôn trọng lẫn nhau. Koutarou còn băn khoăn không biết liệu nó có được gọi là một cuộc xâm lược hay không nữa, nhưng cậu thấy vui vì nó vẫn diễn ra suôn sẻ. Vì thế cậu mới mỉm cười khi nhìn thấy Kiriha nói chuyện với người dân trong khu phố. “Vâng, bọn cháu đang hẹn hò đấy ạ!” “N-Này!” Tuy nhiên, câu trả lời của Kiriha làm tâm trạng vui vẻ của Koutarou bị thổi bay đi đâu mất. Sau khi nói chuyện với Kenji và cha của mình, Koutarou đã có nhận thức rõ ràng hơn về các cô gái của phòng 106. Vì thế cậu đã phần nào bị lung lay khi Kiriha tuyên bố rằng hai người đang hẹn hò. “Cậu bé mà cháu chọn cho mình trông hết sức bình thường nhỉ, Kiriha-chan.” “Cháu nghĩ sau cùng thì bình thường vẫn là yếu tố rất quan trọng mà. Bên cạnh đó, chúng cháu đã có rất nhiều kỷ niệm đặc biệt nữa.” “Xem nó nói gì kìa… Gaaa, tuổi trẻ tuyệt thật đấy! Nhất chú em rồi đấy, chết tiệt!” “V-Vâng!” “Này ông đang chém gió gì đấy!?” “Á, đâu có, đâu có gì đâu!!” Ông chủ cửa hạng tạp hóa đang nói chuyện với Kiriha và Koutarou thì bị vợ phát hiện rồi mắng. Kết quả là chỉ còn có Koutarou và Kiriha một mình bên nhau lần nữa. “Fufu, đúng như em nghĩ, thế này làm chúng ta trông giống như đang hẹn hò ấy.” Kiriha liếc nhìn về phía cửa hàng tạp hóa rồi mỉm cười trong khi ôm lấy cánh tay của Koutarou và áp sát lại gần cậu hơn. Khi cô làm thế, một làn hương hoa thoảng qua mũi của Koutarou. Nó có thể đến từ dầu gội hoặc nước hoa mà Kiriha đang dùng nhưng Koutarou chẳng thể nào phân biệt nổi chúng. Tuy nhiên, mùi hương nhẹ nhàng không quá đậm này càng làm tăng thêm ấn tượng dịu dàng của Kiriha. “Chúng ta chỉ ra ngoài để mua đồ ăn cho bữa tối thôi mà.’’ “Nhưng nó vẫn là một buổi hẹn hò tuyệt vời đấy chứ. Một chàng trai và một cô gái với một mối quan hệ đặc biệt hoặc là đang trên đường xây dựng một mối quan hệ như thế mà dành thời gian bên nhau thế này cũng đủ gọi là hẹn hò rồi.” Kiriha mỉm cười khi nói thế và càng bám sát Koutarou hơn nữa. Đối với cô, bất cứ khi nào được đi cùng vói Koutarou cũng quá đủ để được xem là hẹn hò rồi. “Tất nhiên, nếu như anh không hề có bất kỳ một cảm xúc nào dành cho em thì nó sẽ là một câu chuyện khác rồi.” Nụ cười của Kiriha biến mất khi cô nói thế. Việc Koutarou không có cảm xúc gì dành cho cô là nỗi sợ hãi duy nhất của Kiriha lúc này. “Chúng ta đã cùng nhau trải qua biết bao nhiêu chuyện, thấy được mặt xấu, mặt tốt và cũng đã hỗ trợ lẫn nhau không ít mà… sau tất cả, không đời nào tớ lại không có bất kỳ cảm xúc nào dành cho cậu được.” Nhìn thấy vẻ cô đơn đó của Kiriha, Koutarou không còn cách nào khác ngoài nói ra cảm xúc thật của mình. Trong một năm rưỡi vừa qua họ đã có với nhau rất nhiều kỷ niệm tại nơi đây. Trong số đó nhiều điều đủ để họ tiến tới một mối quan hệ lãng mạn rồi. Vì thế sẽ là dối lòng nếu Koutarou nói rằng cậu không có cảm tình gì với Kiriha. “Thế thì là chuẩn hẹn hò rồi.” Nụ cười quay lại trên môi khi Kiriha nhìn Koutarou trong khi ép sát cơ thể cậu hơn nữa về phía mình. Hai người đã gần nhau đến mức nếu cô nhón mũi chân lên thêm một chút nữa là môi hai người có thể chạm vào nhau. *{T/N: ối làng nước ơi chúng nóa mặt đối mặt ôm nhau giữa đường kìa!!! chôn!! chôn gấp!!!} “… Bỏ vụ cảm xúc qua một bên đi, làm sao chúng ta có thể đi mua nguyên liệu nếu cứ dính vào nhau mãi như vậy?” Koutarou vui mừng khi thấy Kiriha cười trở lại, nhưng cậu quá xấu hổ để chấp nhận đây là một buổi hẹn hò, sau cùng thì cậu cũng chỉ là một chàng trai đang ở tuổi mới lớn mà thôi. “Vậy thì cứ xem nó như một trò đùa dai đi.” Kiriha vui vẻ nheo mắt lại, từ chính diện cô ôm lấy Koutarou. Giờ thì Koutarou đã bị cô chiếm thế thượng phong. Nếu đây không phải là hẹn hò thì nó là một trò tinh nghịch. Nếu đây là thứ mà những cặp đôi yêu nhau mới có thể làm thì nó vẫn có thể được tha thứ nếu đơn giản chỉ là Kiriha quá tinh quái. “Em xin lỗi vì đã luôn làm phiền anh nhé.” Kiriha ngước nhìn lên Koutarou từ khoảng cách trống giữa hai người. Đôi mắt cô ngấn lệ và điều đó khiến Koutarou không khỏi dao động. Quá rõ ràng rằng đây không phải là trò tinh nghịch của cô. “Thật tình… người như cậu, người ta gọi là tiểu quỷ đó.” “Tại sao chứ?” “Bởi vì cậu chỉ nói thế khi cậu biết rằng nó không hề làm phiền tớ mà.” Nếu là vài tháng trước thì Koutarou có lẽ sẽ cảm thấy phiền phức bởi những hành động của Kiriha. Nhưng sau khi nói chuyện với cha mình và Kenji, Koutarou nhận ra cậu cần Kiriha và những người khác. Và quan niệm đó đã giúp Koutarou hiểu ý định của Kiriha rõ hơn. “Thật ra thì em mong là anh sẽ phản công lại đấy.” Nếu Koutarou có làm gì vào lúc này thì cậu vẫn có thể đổ lỗi là do Kiriha đã chọc cậu. Cô để cho cậu có thể đổ lỗi cho bất cứ điều gì có thể xảy ra về phía cô. Nói cách khác, đây không đơn thuần là một sự tinh ranh bình thường nữa mà là đánh lạc hướng tùy hứng dưới vỏ bọc tinh ranh. *{PH: Em nó đã ngầm bật đèn xanh rồi…} *{YK: chỉ là thằng Kou không chịu dính thính} “…Cậu sẽ bị thiệt thòi nếu cứ sống như vậy đó.” Cho dù hiểu rõ điểm này, Koutarou càng không thể hành động khinh suất được. Cậu đặt tay lên vai Kiriha và đẩy cô ra một chút. Chính là bởi vì quý trọng Kiriha nên cậu mới phải làm như vậy. Nếu cứ để bị cuốn theo các cảm xúc nhất thời thì cậu mất dấu những điều mà cậu thật sự trân trọng. *{PH: Bánh mì phải có pate, …} “Fufu, anh chả bao giờ chú ý phải không, Koutarou?” *{YK: đoạn này, dù Kiriha vẫn gọi tên Koutarou những vẫn để xưng em-anh nhé, tại hai người đang ở riêng} Mặc dù bị từ chối nhưng Kiriha lại mỉm cười hạnh phúc cứ như thể cô muốn Koutarou làm gì thật vậy. “Chú ý cái gì cơ?” “Cái cách mà anh trân trọng bọn em còn hơn cả cách mà một người con trai trân trọng bạn gái của mình nữa đấy.” Mặc dù không ngờ đến hành động này nhưng cái mà nó chứng minh đã vượt qua luôn cả mong đợi của Kiriha. Qua đây thấy được rằng một khi mà Koutarou và Kiriha cư xử với nhau như một cặp tình nhân, thì lúc đó cậu sẽ thật sự chịu trách nhiệm về nó. Hơn nữa việc cậu không hề hành động thiếu suy nghĩ trước sự khiêu khích của Kiriha còn nói lên rằng cậu thật sự yêu quý cô ấy. “Anh không hề làm bất cứ chuyện gì tình tứ với bọn em cả, cũng như là xác nhận chúng ta là tình nhân hay trực tiếp thổ lộ tình cảm gì với bọn em hết. Nhưng ngoài chúng ra thì anh đã làm tất cả vì bọn em rồi. Thậm chí còn nhiều hơn bất kỳ một người tình bình thường khác nữa.” “Ể…” Koutarou nhận thấy hết thảy chín cô gái đều quan trọng đối với mình. Vì thế cậu muốn các cô gái có được hạnh phúc và cậu bằng mọi giá sẽ khiến nó xảy ra. Cậu sẽ không hề do dự nếu phải liều mạng của mình vì cuộc sống của các cô gái. Đều này về phía các cô gái thì cũng tương tự. Nếu bất kỳ ai trong số họ gặp nguy hiểm thì những người còn lại sẽ không ngại liều mình tương trợ. Mối quan hệ giữa Koutarou và các cô gái từ lâu đã vượt xa tình bạn mà quá độ thẳng lên trình độ gia đình luôn rồi. *{YK: what, quá độ lên chủ nghĩa ‘xã hội’ hở} Trở thành người yêu của nhau hoặc kết hôn có thể nói đó là việc chào đón một người lạ bước vào cuộc sống của bạn như một gia đình. Tuy nhiên, việc mà Koutarou đã làm với các cô gái cũng tương tự như thế. Mặc dù hiện tại cậu vẫn khăng khăng giữ cái tư tưởng ‘không phải là người yêu’ nhưng khoảng cách giữa họ đã là cực kỳ ngắn rồi. Tựa hồ như nếu chỉ cần tiến thêm một bước nữa (thổ lộ tình cảm) thì họ sẽ ở trùng một nơi (trở thành gia đình) rồi. Và cái khoảng cách ấy hiện tại vẫn không ngừng thu hẹp. Câu hỏi đặt ra là những cặp đôi kia có gần gũi được đến vậy không? Kiriha cũng không cho là như vậy. “Bàn tay của anh đã nói lên tất cả rồi. Chỉ là tại sao anh lại đẩy em ra? Bởi vì anh ghét em chăng?” “Cái đó…” Koutarou không có cách nào phản bác Kiriha. Nếu họ chỉ là bạn bè thông thường, thì cậu đã có thể thuận theo tình huống mà ‘động thủ’ rồi. Dù sao cũng vì lý do đó, Kiriha thậm chí đã ngầm bật đèn xanh dưới dạng một trò đùa đấy thôi. Tuy nhiên, giờ đây một khi đã rất trân trọng cô, cậu không thể làm như thế. Cậu không muốn đẩy một vai trò bất hạnh như vậy lên cô. “Cho nên dù có sống thế này em cũng không bị thua thiệt đâu. Bởi vì anh rất quan tâm tới em mà.” Kiriha nói và mỉm cười. Một tình yêu say đắm và niềm tin sâu sắc ánh lên trong mắt cô. Cô tin chắc rằng mình hoàn toàn có thể được hạnh phúc miễn khi nào cô còn ở bên Koutarou. “…Tớ thua rồi, Kiriha. Thật tình…” Koutarou giương cờ trắng đầu hàng. Sau khi nghe lời Kiriha nói, chính Koutarou cũng hi vọng mình có thể đáp lại lòng mong chờ cùng sự tin tưởng của cô. “Vậy… anh đã chịu công nhận là chúng ta đang hẹn hò chưa?” “Rồi, miễn cưỡng công nhận.” “Miễn cưỡng, sao. Fu fu fu…” “…” Kiriha biết tỏng rằng Koutarou gọi nó là ‘miễn cưỡng’ bởi vì lòng tự ái của đàn ông buộc cậu nói thế, nhưng cô không bóc mẽ thêm chi nữa. Cô tin rằng một người phụ nữ tốt là một người phụ nữ biết để đàn ông giữ được thể diện. *{part 1 ở trên là quá khó để 1 boi FA lâu năm như mền dịch -_- nên bạn edit nhớ xem kỹ lại -_-} *{PH: Rất tiếc là ngay cả mình dù đã Năm Hai cũng vẫn chịu cảnh 13 năm FA đây} *{YK: đồng cảnh ngộ T.T, chẳng nhẽ nhóm mình lại là FA đồng minh hội ngoài đời thật}
Alternative Linked Data Views: ODE     Raw Data in: CXML | CSV | RDF ( N-Triples N3/Turtle JSON XML ) | OData ( Atom JSON ) | Microdata ( JSON HTML) | JSON-LD    About   
This material is Open Knowledge   W3C Semantic Web Technology [RDF Data] Valid XHTML + RDFa
OpenLink Virtuoso version 07.20.3217, on Linux (x86_64-pc-linux-gnu), Standard Edition
Data on this page belongs to its respective rights holders.
Virtuoso Faceted Browser Copyright © 2009-2012 OpenLink Software