abstract
| - “E-Eh…?” Koutarou tỉnh dậy đúng lúc lễ trao giải cuộc thi Marathon vượt chướng ngại bắt đầu. Đã một lúc lâu kể từ khi Koutarou bất tỉnh, và cảnh vật xung quanh đã nhuốm màu chiều tà. “Cuối cùng anh cũng tỉnh à…” Ở trước mặt anh là Sanae, người đang vác một bộ mặt phụng phịu. Tâm trạng cô không được tốt vì phải chờ Koutarou tỉnh lại suốt từ lúc anh mất đi ý thức. “Sanae… Eh, chờ chút, cuộc thi Marathon ra sao rồi!? Anh đang ở đâu đây?” Koutarou nhảy nhổm lên và nhìn xung quanh. Anh đang ở trong lều y tế đặt cảnh khu điều hành hội thao. Cho dù chiếc lều không có một trang thiết bị y tế cần có nào. Thứ duy nhất có ở bên trong là những chiếc túi ngủ màu lam dành cho các thí sinh chấn thương. Ngoài Koutarou thì vẫn còn hai người nằm trong lều: Theia và Kiriha. Những nhân viên đều đã ra ngoài hết; họ đã, tất nhiên là, hướng đến chướng ngại số tám rồi. “Cuộc thi kết thúc lâu rồi. Anh đã bất tỉnh và bị loại ngay trước chướng ngại số mười đó!” “Thế ai thắng vậy!? Theia!? Kiriha-san!? Ai thế!?” Koutarou chỉ về phía hai người và hỏi về kết quả của cuộc thi. Anh không hẳn là hỏi về kết quả cuộc đua Marathon mà đúng hơn là kết quả xếp hạng trong phòng 106. “Chẳng ai cả. Là chúng ta và Yurika cơ.” “Sao…?” Câu trả lời của Sanae làm Koutarou không thốt được từ nào; anh không thể nào tưởng tượng nổi cái kết quả ấy. Mình, Sanae và Yurika thắng hả…? Nhưng mình đã bị loại rồi cơ mà! “Thế là sao vậy!? Sao lại thành ra Yurika và anh là người thắng cuộc cơ chứ!” Quá kích động, Koutarou nắm vai Sanae lắc liên hồi. “B-B-Bình t-t-t-tĩnh n-nào!” “Làm sao mà anh bình tĩnh được đây hả!?” Koutarou vẫn tiếp tục lắc lắc Sanae. Sanae, đã từ bỏ việc trốn thoát, cố hết sức để trả lời Koutarou. “T-Theia và Kiriha t-trong một cuộc đ-đấm đá đã hạ nhau nốc a-ao. D-Dù họ giành được một g-giải đặc biệt, h-họ đã xem n-như là b-bị loại rồi. Sau đó, H-Harumi và Yurika đã hòa nhau, n-nên anh, em và Yurika đã lấy được điểm t-từ Theia và Kiriha.” “C-Chờ chút nào, Sanae! Thế nghĩa là Sakuraba-senpai và Yurika đã chiến thắng á!?” Quá kinh ngạc, Koutarou giữ yên Sanae trong một chốc, trước khi lắc cô với tốc độ gấp đôi. “He-e-e-e-e-e-ey, K-Kooooooutaaarooouuuu, dddddừnnnng lllllại!...” “Thế nghĩa là gì hả!? Giải thích rõ ràng ngay đi chứ!” “Nếu anh muốn nghe giải thích thì đừng có lắc người ta nữa, đồ ngốc!” Một hộp sơ cứu bay trúng đầu Koutarou. Đó là nhờ linh lực vủa Sanae. “O-puch!” Góc của chiếc hộp đập vào đầu Koutarou. Do vụ va đập ấy, Koutarou đã buông Sanae ra và ôm lấy đầu mình. “Phew, geez…” “Đ-Đừng có vô lí như thế chứ…” “Anh mới là kẻ vô lí đấy! Thiệt tình…” Cuối cùng cũng thoát khỏi Koutarou, Sanae bay lên cao, đưa hai tay chống nạnh và bộc lộ sự không bằng lòng bằng cách phồng hai má lên. Tuy nhiên sau đó Sanae vẫn từ tốn giải thích hết mọi chuyện. “Thì, phần lớn nhóm dẫn đầu đã bị vướng vào bãi mìn, phải chứ? Phần lớn họ đã bị loại rồi.” “Ah…” “Trong khoảng thời gian đó, Harumi và Yurika đã bắt kịp và thắng cuộc đua.” Nhờ có bãi mìn ở chướng ngại số tám, đại đa số các thí sinh bị chậm lại đến mức chỉ nhích được từng bước chân. Nhiều người đã cố để chen qua nhưng phần lớn đã thất bại và bị loại khỏi cuộc đua. Nhưng đến lúc Harumi và Yurika tới nơi, bãi mìn đã nổ gần hết và họ có thể băng qua một cách êm thắm. Thế là bãi mìn rốt cục lại giúp ích rất nhiều cho hai người “N-Nhưng ngay cả vậy, việc hai người đó có thể giành chiến thắng quá là…” “Thay vì cứ nghi ngờ em, sao anh không nhìn về phía lễ trao giải kia kìa?” Sanae chỉ về phía lối ra của căn lều, ở phía xa có một chiếc bục với rất nhiều người quanh. Để có thể nhìn rõ hơn, Koutarou liền lao ra khỏi căn lều. “Oh…” Đúng như Sanae nói, phía trên bục là Harumi và Yurika. “Và nhà vô địch là CLB Thủ công và CLB Cosplay! Bất chấp sự bất lợi do cả hai đều là CLB về văn hóa! Xin chúc mừng, mọi người làm tốt lắm!” Giọng nói phấn khích của thầy hiệu trưởng phát ra từ chiếc loa. Harumi và Yurika đang được hoan nghênh nhiệt liệt bởi những người xung quanh thì lại tỏ ra mắc cỡ. Đều là những người hướng nội, cả hai người đều không quen với những việc như thế này. Nhưng khi được thầy hiệu trưởng trao cho chiếc cúp, họ lại nhìn nhau và mỉm cười. “Họ đã thật sự chiến thắng…” “Thấy chưa, em đã bảo mà.” “Anh không thể tin nổi…” “Ai cũng thế cả thôi.” Sanae nhún vai. Hiệu trưởng đang chúc mừng hai người họ trên bục kia rồi, Koutarou có không tin thì cũng đến thế thôi. Hai người họ đã thực sự chiến thắng. “…Thôi vậy, rốt cục mọi chuyện cũng suôn sẻ rồi.” “Nói thế cũng đúng.” Harumi được đứng trên bục vinh quang còn Koutarou thì chiến thắng những kẻ xâm lược. Có phải ông trời đã phù hộ cho những cố gắng của Sakuraba-senpai không nhỉ… Khi Koutarou suy nghĩ theo hướng như thế, vì lí do nào đó anh lại thấy khá là thuyết phục. Và anh mỉm cười, lặng nhìn những người đang đứng trên bục vinh quang kia. Họ đang cùng giữ chiếc cúp trên tay, và cũng đang mỉm cười.
|